Trái tim là căn phòng chất chứa tình cảm của con người, trong làn sương mờ ảo của ý thức bồng bềnh tràn ngập khắp trái tim đâu đó luôn hiện diện một điểm sáng chói, một hình ảnh nổi bật có thể thu hút mọi cảm xúc của con người. Từ khi sinh ra và đến khi trở về với cát bụi, loài người đã trải qua một quá trình tiếp thu và đào thải ý thức rất dài, hình ảnh đẹp nhất của đồng loại trong trái tim mỗi con người không phải là bền vững, nó có thể thay đổi qua năm tháng nhưng một điều tôi dám cam đoan rằng tận sâu trong trái tim họ mãi mãi luôn cất giữ bóng dáng của một người đặc biệt, một người đẹp nhất đối với họ.
Một buổi sáng đẹp trời, từng làn mây trắng nhẹ nhàng đỏng đảnh đưa mình theo làn gió nhẹ ban mai, tiếng chim ríu rít chuyền cành làm lòng tôi nhẹ hẫng, tôi rảo bước trên một con phố rộng lớn, xung quanh tôi dòng người đang chuyển động và tôi tự hỏi: Đối với họ ai là người đẹp nhất?
Tình cờ tôi bắt gặp một cậu nhóc đang đến trường cùng với mẹ, tôi bước đến và thân mật hỏi nó: "Cháu xem ai là người đẹp nhất ?", thằng bé nhanh nhảu trả lời: "Cháu chẳng biết nữa". Xa xa nơi cuối đường một đôi bạn trẻ đang cười nói với nhau, tôi vui vẻ tiếp chuyện với họ và hỏi: "Xin lỗi, theo bạn, ai là người đẹp nhất đối với bạn?". Chàng trai nhoẻn miệng cười: "Là người đang bên cạnh tôi, người mà tôi yêu". Còn cô gái thì: "Dĩ nhiên là anh ấy."
Ai là người đẹp nhất đối với tôi ư? Nếu có ai hỏi, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay: Người đó là mẹ tôi.
. Hà Thúc Nhật Minh
|