Tôi hằng tin vào Bình Định của tôi
Bình Định của những người có thể thân sơ
mỗi khi chào nhau
nói những câu bình thường không ngượng ngập
Ngàn dặm nước non gập ghềnh
ngàn dặm gió mưa bạo liệt
tôi tin vào nếp nhà lá mái thâm nghiêm
đặt chữ nghĩa lên nơi tôn kính nhất
cô gái múa roi đi quyền
nâng vạt áo người hiền lau nước mắt
gói lời ru trọng nghĩa khinh tài
Sông núi long đong muối mặn gừng cay
sắt mài nên kim
chỉ thêu nên gấm
còn chiếc khăn điều vang bóng bờ vai
người với rượu lặng im trường đoạn
rượu mang mang
bóng thao thức con cóc bóng giấc ngủ Ngọc hoàng
mùi hoang dã lẫn thiên đình chấp chới
Tôi đã tin vào anh
khoảng lặng giữa nụ cười
là ký ức băng ngàn vượt suối
đối diện với vân vi phức điệu của thời bình
bằng anh linh đồng đội
Và bàn tay kẻ giả dối
đã bị chặn dưới gót giầy bạn bè thương mến của tôi
ngăn viên đá vô danh từ bóng tối
bạn tôi
có thể trịnh trọng dâng rượu trước trung chính một tấm lòng
nhưng sẵn sàng nhổ nước bọt
vào mớ hình nhân xun xoe giảo hoạt
không trau trua điệu đàng
chỉ bằng sự chân mộc thô tháp
bạn tôi dù có thể khó tránh khỏi vụng về nếu cần hoà mình vào cảnh tượng đăng quang
nhưng sẽ là nguồn an ủi vô bờ mỗi lúc gặp ai lâm độ đường bất trắc…
|