Thơ:
Ở Kontum nghe ca dao Bình Định
17:32', 1/6/ 2003 (GMT+7)

“Ai lên nhắn với nậu nguồn…”

câu ca như trách như hờn chi đây?

Bởi xa xôi quá, hỡi ai,

Biển Đông sâu cách non Tây mấy vời…

 

Thương người cũng muốn về xuôi

Đợi người lên ngược có đôi cùng về

Chỉ e người ngại nhiêu khê,

E người nhạt nghĩa phai thề không lên.

 

Phải đâu dễ nhớ dễ quên

Phải đâu cách mặt để duyên hững hờ.

Để giờ đấy nắng đây mưa,

Để giờ…

            Cũng tại ngày xưa không tròn!

Đành thôi! - Cứ trách cứ hờn,

Đành thôi! - Mưa nắng cứ còn đôi nơi

- Ai về nhắn với nậu xuôi,

Câu thơ gửi xuống, biết người có lên?

. Tạ Văn Sĩ

 

Gửi tin này qua E-mail In thông tin Gửi phản hồi
CÁC TIN KHÁC >>
Lá thị xanh lâu  (30/05/2003)
Dùng nghệ thuật tuồng làm vũ khí đánh địch  (30/05/2003)
Những vì sao mơ ước  (29/05/2003)
Có một triết lý Trà đạo  (28/05/2003)
Cõi Phật trong thơ Đào Tấn  (27/05/2003)
Nhà thơ Nguyễn Văn Chương  (26/05/2003)
Vùng biển Bình Định trong “vè các lái”  (25/05/2003)
Mượn chồng  (24/05/2003)
Trần Quang Lộc  (23/05/2003)
Từ Quốc Hoài   (21/05/2003)
Có một hành trình yêu của Nguyễn Văn Chương  (20/05/2003)
Tiếng rao đêm  (19/05/2003)
Hà Giao  (19/05/2003)
Nỗi chung và niềm riêng của Bác Hồ  (18/05/2003)
Tượng đài Bác Hồ - một tác phẩm nghệ thuật nhiều người mong đợi  (18/05/2003)