Con tôm đối với nhiều nơi là một món ăn đặc sản nhưng đối với người Bình Định thì lại rất bình thường; tôm biển, tôm đầm, tôm nước lợ, nước ngọt… đủ cả.
Nói vậy thôi chứ các loại tôm "cao cấp" như tôm hùm, tôm sú thì dành xuất khẩu hoặc bán vào các nhà hàng, giới lắm tiền mới dám "chơi". Riêng các loại tôm đất, tôm bạc… thì dù ít tiền cũng "xài" được. Nhất là từ khi phong trào nuôi tôm nổi lên rầm rộ thì các loại tôm "thường thường bậc trung" nói trên ngày càng phong phú. Tôm mua về nhà, chế biến thì cũng ngon, nhưng ăn tôm ở ngay bờ tôm thì mới thật thích.
Một số hộ nuôi tôm ở nhiều nơi thường kiêng cữ chuyện nướng tôm ở bờ nuôi tôm. Có lẽ họ ngại cái từ "nướng". Riêng dân nuôi tôm ở Bình Định thì hầu như chẳng kiêng cữ gì. Có khách quí hoặc bạn bè đến thăm là họ sẵn sàng chiêu đãi món tôm đủ các kiểu: nướng, hấp, chạo tôm… (dĩ nhiên là phải ở trong thời điểm mùa tôm).
Người viết bài này không làm nghề nuôi tôm nhưng có nhiều bạn bè làm chủ bờ tôm nên cũng thường được thưởng thức cái kiểu ăn tôm đầu bờ. Thử tưởng tượng một đêm trăng vằng vặc, dăm bảy người bạn ngồi trên chiếc chòi bảo vệ giữa đìa nuôi tôm rộng mênh mông ở Huỳnh Giảng, Vinh Quang (Tuy Phước) hoặc Nhơn Bình (Quy Nhơn), vừa nhâm nhi tôm nướng với xị rượu Bàu Đá, vừa tâm tình chuyện làm ăn… thì cũng quá đã.
Lần đầu tiên được bạn mời đến tham quan cơ ngơi nuôi tôm và được chiêu đãi, cứ nghĩ đến việc ăn tôm "chùa" thì cũng ngại lắm. Nhưng rồi bạn trấn an: "Tôi mời ông ăn tôm đất chứ đâu có cho ông ăn tôm sú mà ông "xót" của dùm tôi. Mà tôm đất ở bờ tôm thì…vô tư". Nghe thế nên tôi cũng yên lòng mà "xơi" tới tới.
Buổi chiều, sau khi mời mỗi người ăn mấy chiếc bánh xèo nhân tôm để… tráng bụng, 7 giờ tối chủ bờ tôm kéo cả bọn bơi thuyền ra chòi. Anh quạt một lò than đỏ hồng, bày ra chiếu một đĩa muối tiêu chanh cùng xị rượu. Chúng tôi hơi ngạc nhiên vì chẳng thấy tôm đâu cả, cứ ngỡ anh bạn đã bắt tôm chuẩn bị sẵn. Thấy thế, anh bạn cười cười, tay đập một quả trứng gà, cho lòng đỏ trứng vào một chiếc đĩa lớn rồi anh đưa tôi một chiếc muỗng bảo cứ dùng đáy muỗng chà nhè nhẹ và thật đều vào đĩa lòng đỏ trứng, thỉnh thoảng nhỏ vào đấy vài giọt dầu mè mà anh đã mua sẵn. Anh bạn cho biết: "Đây là món nước sốt kiểu Pháp, chấm tôm nướng ngon lắm, ăn theo kiểu "Tây- ta đề huề" mà. Ông cứ chà nhẹ đều tay khoảng 30 phút là xong".
Rồi anh lấy chiếc lưới trủ đặt xuống vùng nước bên trong cổng bờ tôm, treo phía trên một ngọn đèn dầu. Con tôm cứ theo ánh sáng đèn chui vào bụng lưới. Khoảng 30 phút sau anh kéo lưới lên, trút ra chừng 1kg tôm đất cỡ ngón tay cái, ngón tay trỏ người lớn. Anh nói với chúng tôi: "Xong, ta vào tiệc, nếu thiếu thì làm mẻ nữa". Cứ thả nguyên con tôm còn nhảy tanh tách lên chiếc vỉ trên lò than hồng. Tôm chín chấm cùng món sốt trứng gà và muối tiêu chanh. Đơn giản mà ngon miệng lạ. Cuộc nhậu đang rôm rả thì thằng con trai lớn của anh bơi thuyền ra "tiếp tế" thêm "món mới". Cũng món tôm, mà là tôm bạc cỡ đầu đũa đã làm sạch đầu, đuôi, vắt chanh vào trộn đều, cứ thế mà cuốn với bánh tráng, rau sống, chấm nước tương đậu phụng, chẳng cần mù tạt mù tiếc gì cả mà cũng thật hấp dẫn khẩu vị.
Chủ bờ tôm nói với chúng tôi: "Dân nuôi tôm chúng tôi còn nhiều món "tuyệt chiêu" nữa. Lần sau các ông lên, tôi sẽ chiêu đãi món tôm đặc biệt, giờ chưa thể "bật mí" được, chứ còn cái kiểu tôm lăn bột, tôm hấp dừa như nhà hàng thì xoàng lắm".
Chúng tôi tin lời "quảng cáo" của anh bạn nuôi tôm.
. Thúy Vi |