Một ông ăn đám giỗ ở nhà sui gái, vì ăn vội nên mắc xương.
Khạc ra thì ngượng, ông bèn giả vờ say rồi la lên cố tìm những từ có âm tương tự như chữ "Khạc" để tống tiễn cái xương bất trị.
Ông cất tiếng:
- Thằng đực nhà tôi với con Út anh sui đây thật là vừa đôi phải lứa, hợp với nhau về tuổi ta...ác...khờ...
Vẫn chưa hề hấn gì, ông lại tiếp tục:
- Thưa bà con chú ba...ác...khờ. Tôi ngày trước ở rừng thường trèo non vượt tha...ác ... khờ. Tôi không phải là một đứa độc ác... khờ...
Mấy bà thấy vậy ôm bụng cười, ông ta tức mình la lớn:
- Đồ đàn bà vô duyên, gì mà cười toang to...ác...khờ...Không có đám này thì tôi đi đám kha...ác...khờ...
Ông sui gia biết chuyện, chỉ vào ông sui mắc xương nói như ra lệnh:
- Nhanh đi ra nhà thương gắp xương ra, ác...ác...vậy hoài có ngày ra nhà xác.
|