Thiên nhiên ưu đãi cho Buôn Đôn, cho Đăk Lăk một dòng sông Sêrêpôk chảy qua. Sông này là hợp lưu của hai dòng sông mang trong mình chuyện tình huyền sử: Krông Ana, Krrông Knô- sông vợ, sông chồng len lỏi rừng xanh tìm nhau bằng được.
Chuyện lên thác xuống ghềnh thì sông nào chẳng có. Nhưng cái lạ của Serêpôk ở Buôn Đôn là những bãi sa bồi cứ nối nhau để những cây si, cây đa vươn cành từ bờ nọ, bờ kia vấn vít, thành tán rừng trên mặt sông. Và rễ nữa chứ. Hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn, hàng triệu rễ mới là kỳ công của tạo hóa cứ quấn quýt, đan xen vào nhau mà nâng cây, nâng trời. Có rễ to mà người ôm không hết, như cột cái chống xuống lòng sông, có rễ vừa bằng bắp đùi như xà ngang dựng nhà sàn trên đó, có rễ nhỏ còn đung đưa cho bọn trẻ đánh đu, leo trèo hoặc như ngồi võng mà chụp ảnh. Không có cây như thế, rễ như thế thì làm sao làm được nhà sàn trên cây giữa dòng Sêrêpôk cho du khách nghỉ chân giữa nắng trưa và sàn gỗ kia đủ cho đêm dân vũ mở rộng vòng xoang giữa trời và nước. Cầu treo cứ lắc lư, cứ đong đưa, trai gái cứ dập dìu cho tiếng cười tỏa lan trên sóng nước. Cầu treo cứ dích dắc, cứ uốn lượn theo thế dăng hàng của cây, của rễ mà sang bãi bồi. Nếu không nhìn xuống dưới tưởng đi trong hang xanh trùng trùng cây lá, ngỡ mình là Từ Thức lạc non bồng, cong cong dáng gái Êđê, M’nông, Lào… núm chiêng giấu ngực. Trong âm thanh của đá nhảy, cây reo, sóng trào, gió hát. Óng ả những ống lồ ô xếp liền nhau để bước chân nhún nhẩy trên cầu gọi âm thanh rộn rã như đàn tơ rưng nối dài cung bậc.
Quanh co rồi cũng sang được bãi bồi. La đà hàng bằng lăng non tơ, những chùm hoa tím hồng phơ phất, lả lơi như môi trinh nữ khêu gọi cứ xòa ngang mặt như muốn hôn vào má khách. Tác động của du lịch mới theo kiểu khai thác những gì có sẵn. Nhớ lại lần tới Côn Minh, thủ phủ của tỉnh Vân Nam, Trung Quốc được thăm “Vân Nam dân tộc thôn” mà thèm. Mỗi dân tộc có một khu riêng biệt, giới thiệu kiến trúc, phong tục, lễ hội của mình mà vé vào cửa phải mất tới vài cân cà phê nhân, vài chục cân gạo mới được vào. Đăk Lăk có nhiều dân tộc nhưng hai chữ “tiềm năng” lặp đi, lặp lại mãi rồi. Cần có khối óc, bàn tay và tiền của đổ vào ngành “công nghiệp không khói” của Buôn Đôn, của Đăk Lăk trở thành mũi nhọn kinh tế. Đẹp lắm, Buôn Đôn.
. Theo báo Đăk Lăk
|