Đường về Nhơn Hội
Phương Mai xa xôi cách trở
Ngày xưa bán đảo nhọc nhằn
Chỉ chưa đầy ba cây số
Mà đành cách biệt quanh năm
Mỗi lần anh muốn về thăm
Vượt qua trùng trùng cát trắng
Lội trong bùn lầy nước mặn
Chòng chành mấy đoạn đò đưa
Nhà tranh vách đất lưa thưa
Suốt đêm dầm mình xiết cá
Miền quê lặng thầm yên ả
Nào dám mơ gì cao xa!
Bây giờ cầu lớn bắc qua
Nối liền hai đầu sông - bể
Nhơn Hội thành khu kinh tế
Một vùng ăm ắp tiềm năng.
Phải đâu chỉ là thơ văn
Đắm say thiên đường mơ mộng
Mà cả mùa xuân sự sống
Đang về dưới mỗi bước chân.
Mắt ai rạng rỡ, ân cần
Đón mời gần xa ghé lại
Hãy gieo, và chờ gặt hái
Mùa vàng Nhơn Hội quê ta!
Quy Nhơn, 8-2005
. Lệ Thu
Trăng và tôi
Nghe bâng khuâng mỗi mùa trăng
Mỗi mùa trăng trở tôi trăn trở lòng
Trăng vàng vọt nỗi nhớ mong
Nhớ mong ai mỗi mùa trăng
khuyết - tròn
Lưỡi liềm mắc võng chon von
Rằm treo đôi má trái xoan lững lờ
Hương hoa vườn mộng thẫn thờ
Trăng và tôi
nhập
vào thơ Thất tình.
Thanh minh 2005
. Hồ Thế Phất
Màu Trăng
Yêu ai như trăng mùa Xuân
trăng Nguyên tiêu thơ tứ tuyệt
trăng màu xanh chồi lộc non
Yêu ai như trăng mùa Hạ
trăng oi ả nắng cung đời
trăng màu lá tươi pha đỏ
Yêu ai như trăng mùa Thu
trăng tháng tám khoe tuổi nhỏ
trăng màu tím những tình ca
Yêu ai như trăng mùa Đông
trăng thấm nước mưa rét buốt
trăng màu trắng lạnh đêm trường
Vầng trăng bốn mùa thời gian
soi rạng non sông Bình Định
em huyền diệu sáng màu trăng.
. Hà Giao
Gặp người ru nỗi buồn cổ tích
Gửi quê hương Phù Cát
Đêm chiến tranh
muôn lằn âm thanh loạn
xé nát mặt trăng rằm thôn dã.
Má gói ghém lời ru góa bụa
lên núi Bà
mắc võng dứa ru con:
"À ơi… Ruộng Chùa, vườn Miễu bỏ hoang
Trời mưa sùi sụt… Ngọn nhang cháy thầm!" (1)
Đêm chiến tranh
lũ đóm rừng rủ tôi về làng tìm chú Cuội
Nơi gốc đa già gục trong bóng khói
tàn trăng bay… Thương lắm quê ơi!
"Người, sao vùi dập kiếp người…
Lửa hương thất lạc phương trời mộng du!" (1)
Đêm chiến tranh
Muôn vụn vỡ vô tăm, vô tích gợi buồn thu bảng lảng;
Quẩn tìm mộ "người dưng" nơi gò sim trụi mùa trái chín;
Tôi lật từng thớ đất hoang mang tìm kiếm nhịp xuân thì!
"Nghĩa tình chưa ấm bàn tay…
Đốt câu thơ cũ niệm ngày thương mang!" (1)
Sau bao đêm chiến tranh…
Trái đạn còn rơi
cày nát triền ký ức mồ côi;
Mỗi nửa đêm, người thương binh già
vẫn thường lẩn thẩn nơi bờ sông tìm mẹ.
Đôi mắt ông không còn thấy
dáng cây lúa trĩu đòng,
sắc hoa hồng chớm nở…
Nhưng cứ mỗi canh gà
ngọn nhang lại cháy thầm nơi bàn thờ tiên tổ
Ông lẩm nhẩm điều gì…
Mà thao thức một miền quê:
"Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người xa người… Tội lắm người ơi!" (2)
. Lê Ân
(1) Thơ Má đọc tôi nghe.
(2) Ca dao.
Chờ trăng
Cỗ hoa, cỗ quả đây rồi
Bé nhìn, bé ngắm, vui chơi suốt ngày
Luyện bài hát, múa mềm tay
Đèn sao, đèn thỏ mẹ bày cho em
- Còn thiếu gì nữa? Bé xem?
Bé cười chỉ đợi trăng lên vui cùng.
. Lê Hồng Thiện
Trăng
Trăng như quả thị chín vàng
Để cho cô Tấm nhẹ nhàng bước ra.
Trăng như là chiếc bánh đa
Để cho cu Tý dâng quà biếu ông
Trăng như trái bưởi trái bòng
Để cây mang nặng uốn cong vòm trời
Trăng là quà tặng mọi người
Đêm rằm tỏa sáng, muôn lời múa ca
Trăng như gương mặt tươi hoa
Yêu thương mẹ gọi luôn là Bé Trăng !
. Nguyễn Văn Chương |