* Với thơ
sinh ra ta hay có từ ta
ở ngoài ta hay ở trong ta
cái chạm tay định mệnh của tình yêu
sao giống phút ta chạm vào trang giấy
khi nồng nhiệt núi lửa
khi hững hờ cơm nguội góc bếp
có thể vắt cả mồ hôi cả máu để bày tỏ
từng dòng mang gương mặt chính mình
yếu đuối
tự tin
dày vò
thanh thản
tự bước khỏi đố kỵ và thù hận
tự vượt mình
như thoát đám cháy lớn.
* Viết cho ngày 14-2
Tâm hồn lạnh tối của tôi
Phút tình yêu đi qua
Chợt trong vắt pha lê
Rồi vỡ vụn
Thượng đế
Xin chớ chạm vào
Kẻo đứt tay.
* Vô đề
Ai cầm thương nhớ trên tay
Nhớ thương không rượu mà say ngất trời
Giả vờ như thể đánh rơi
Có người nhặt được bã bời ruột gan
Cớ sao hoa cải ngỡ ngàng
Ta về mặc tấm áo vàng tri âm
Vội vàng chi thế tháng năm
Vội vàng chi để rau răm phải buồn?
* Dù bao mùa đi qua
Nào ai đem đựng mùa
Trong áo mềm như lụa
Người lội sông cầm vàng
Trách chi lời đá lở
Nghe sông sâu nức nở
Hồn Trương Chi khua sào
Ai hát về bông cúc
Mà trăng vàng chiêm bao
Mang lời hẹn kiếp nào
Một đời và mãi mãi
Còn đây bờ vai anh
Cho em bình tâm lại
Cho em bình tâm lại
Dù bao mùa đi qua …
. TTHT
|