Thơ: Phạm Vân Hiền, Phan Văn Thuần
10:39', 25/3/ 2005 (GMT+7)

Một thoáng xôn xao

Một thoáng xôn xao môi nhỏ

Vê tròn chớp ngây mắt nai

Ngắt thầm lá cây ngọn cỏ

Mơ màng một suối tóc mây

 

Khi chớm "nụ tầm" thương thương

Chợt nghe nỗi lòng buồn buồn

Một mai vuột tầm tay với

Hạ ơi! Ta mất thiên đường

 

Từng hạ, từng hạ qua đi

Chia tay, hay là biệt ly

Đỉnh cao quá tầm tay với

Vực sâu biết nói năng gì?

. Phạm Vân Hiền

 

Lời ru mênh mông

Ru đời trên đỉnh nhân gian

Ru em mòn mỏi đá vàng đợi trông

Ru tình, tình cũng mênh mông

Ru ta - một cánh chim bằng lang thang

Chiều đi rủ gió lên ngàn

Qua miền tóc rối môi em hững hờ

Ru em, có biết đợi chờ?

Để ta hoang vắng bên bờ hắt hiu!

Ru em nắng đổ muôn chiều…

 

. Phan Văn Thuần

In trang Gửi phản hồi

CÁC TIN KHÁC >>
Những trang viết từng thất lạc  (25/03/2005)
Chiều sâu văn hóa mới là đích  (24/03/2005)
Đoạt Huy chương vàng tại Argentina  (24/03/2005)
Tản mạn về lao động thơ  (23/03/2005)
Dành "giờ vàng" cho phim Việt Nam  (23/03/2005)
Xin đừng tùy tiện "chuyển đổi giới tính" nhân vật trong các ca khúc  (22/03/2005)
Theo dấu phố thị xưa  (22/03/2005)
Nhà trưng bày gốm cổ Gò Sành sẽ mở cửa vào giữa tháng 5-2005  (20/03/2005)
Đọc thơ Hoàng Bảo Linh nghĩ về những hy sinh của người lính  (20/03/2005)
Tổ chức nhạc hội gây quỹ giúp nạn nhân sóng thần  (18/03/2005)
Vùng tam giác (Triagle)  (18/03/2005)
Thơ: Nguyễn Đình Nhâm, Huỳnh Kim Bửu  (18/03/2005)
"Từ chặng đường giải phóng đến nhịp điệu dựng xây"  (18/03/2005)
"Cảm nhận và bình thơ" của nhà giáo ưu tú Trương Tham  (17/03/2005)
''Thời xa vắng'' đoạt giải Cánh diều bạc  (17/03/2005)