Tôi, em & những ranh giới Cảm giác muốn đưa một chân bước qua cái ranh giới tưởng chừng như mỏng manh kia nhưng cuối cùng lại lưỡng lự và đứng lại. Trong một quyết định, khi đã có sự lưỡng lự, khi suy nghĩ quá nhiều thì hầu như những suy nghĩ kia đều sẽ trở thành hiện thực. Xem tiếp »
Cảm giác muốn đưa một chân bước qua cái ranh giới tưởng chừng như mỏng manh kia nhưng cuối cùng lại lưỡng lự và đứng lại. Trong một quyết định, khi đã có sự lưỡng lự, khi suy nghĩ quá nhiều thì hầu như những suy nghĩ kia đều sẽ trở thành hiện thực.
Trong những giấc mơ hồi trẻ thơ, tôi thường nghe thấy tiếng sóng biển rì rầm, những ngọn sóng xanh mơn man bờ cát. Nên ước ao một lần được nhìn thấy biển.
bầu trời ai bỏ rơi
vỡ tan trong bóng tối
Tôi muốn hỏi ánh mắt khi người lần đầu tiên
nhìn thấy sông và gọi sông là sông
tôi đã chìm vào bóng tối
hay bóng tối chìm vào tôi
Lắng mùi ổi chín bay qua
Nghe hương cốm mới thơm òa lá sen
Những vệt trăng sáng long lanh
Soi vào miền nhớ yên lành ngày thơ
Nếu có người hỏi tôi: ngoài cha mẹ ra, người nào mà tôi yêu thương, kính trọng và gần gũi nhất trên đời, tôi sẽ không ngần ngại trả lời ngay: Chị Tư!
Nhà tôi cách Bồng Sơn tầm hơn sáu cây số, những năm học xong đại học từ Đà Nẵng trở về quê, mỗi chiều tôi hay xuống phố, có khi đi mua một ít đồ đạc, có khi hẹn với một vài người bạn, có khi chỉ lầm lũi một mình. Bồng Sơn trong tôi lúc nào cũng nhiều ký ức. Ký ức ấy gắn với thời thanh xuân, với sự phát triển của một thị trấn ven lộ trở thành phường trung tâm của thị xã như bây giờ…
Người găm vào ta một nỗi buồn rồi đi
những ngày hạ nhớ mưa
Con về gỡ rối heo may
Phủi thời gian