Cái giếng chung Cho tới tận giờ này, đã gần bốn chục tuổi, tóc trên đầu đã lốm đốm mấy sợi bạc, thằng Cọt vẫn luôn khẳng định, trong đời mình, nó chưa bắt gặp ở bất cứ ai có nụ cười đẹp như nụ cười của con Lần lúc kéo nó qua nhà ăn giỗ. Xem tiếp »
Cho tới tận giờ này, đã gần bốn chục tuổi, tóc trên đầu đã lốm đốm mấy sợi bạc, thằng Cọt vẫn luôn khẳng định, trong đời mình, nó chưa bắt gặp ở bất cứ ai có nụ cười đẹp như nụ cười của con Lần lúc kéo nó qua nhà ăn giỗ.
Mỗi năm đi công tác ở Quy Nhơn vài ba lần, lần nào cũng đọng lại trong tôi ấn tượng về thành phố biển xinh xắn với những dư vị riêng có.
Có dòng sông thổn thức
Đưa ta ngang qua bờ
Nghe nằng nặng bước chân của gió
Những giọt mưa đêm phủ kín mái nhà
Lịch sử đã từng quần cư trong bóng mây trời trên đỉnh núi Mò O vất vưởng muôn vọng âm của binh đao thời cuộc và rất nhiều sự chia sẻ nghĩa tình muôn phương ngược xuôi miền sông nước vơi đầy...
Buổi sáng
ký ức là sợi khói
Chừng như mỏi tiếng ve sầu
chừng như tóc cũng nhuốm màu thời gian
Ruộng khô đồng cạn chạm mưa
Chạm vào ký ức mùa xưa quê nhà
Khi lũ chim rít lên
báo rằng chúng không bay được nữa
Chào tôi bằng lời ban mai trong vắt
tiếng hót trong vòm lá khép hờ
Hồng bứt một quả xoài trên cây, ném xuống dưới. Đám trẻ ở dưới gốc cây giơ tay ra chụp, bọn nó soi soi rồi bỏ vào bì.