Bí mật...
Anh...
Mãi là bí mật của riêng em
Về những đêm dưới sao vàng em ngắm
Đem vào em nơi tiềm thức sâu thẳm
Một bí mật lặng im trong nụ cười
Mãi là ánh nắng vàng thật tươi
Em đợi mãi sau đêm dài vô tận
Cứ ngóng chờ ánh mặt trời kiên nhẫn
Đợi trở về dù đêm dài lạnh cóng
Anh ...
Mãi là nơi em thầm cảm ơn
Người đến bên khi em đang thiếu vắng
Và cũng thế ra đi thật thầm lặng
Để em nay sống mạnh mình tim đau
Mãi là nơi em gọi thật lâu
Cũng là nơi em đặt nhiều tiếng nấc
Bởi tên người lạnh nhiều hơn gió bấc
Đang cuốn vào mạnh mẽ xé tim em
Anh....
Mãi là bí mật mà thật êm
Cứ nghĩ lại trái tim dù đau xót
Nhưng một lạ sao em vẫn gắng giọt
Nhận nước mắt... chờ mãi bóng hình anh.
Tranh của họa sĩ VŨ TRỌNG ANH
PHƯƠNG UYÊN