Và em, và anh
Mùa đông trở về trên dốc cao Làm cóng chùm mimosa đứng đó Trong đâu đó có nôn nao Gọi về đôi ba câu chuyện.
Chuyện chúng mình ngày nào... anh nhỉ? Chuyện thì thầm như nhựa chảy trong cây Ấm áp và nức mùi dại ngây Em và anh - say nhau ngày ấy.
Trong đâu đấy trên những con dốc Tay với bàn tay, tròn đầy thương lạ Em lắc đầu vô lo, và thật ngốc Rosa villosa anh muốn hóa thành.
Có ai nói về anh, về em, về ta Với tách trà nguội, thơm nồng mùi lạ Có phải vì xa, nên em, nên anh, nên ta Chọn hoa, chọn dốc, chọn chia xa, để nhớ?
Có một chiều giữa nữa những vu vơ Và em, và anh, và đôi ta thành thơ ...thành hai nỗi nhớ.
NGUYỄN THỊ BÍCH ÁI