Lúc 0 giờ
Tiếng gọi lúc 0 giờ
là của gió
gió
lập cập lay cửa
rèm chưa buông mơ
tiếng gọi lúc 0 giờ
là của sông
sông
lặng lờ từng nhánh
rẽ đêm đặc quánh hai bờ
là của hương
hương
nhẹ nhẹ luồn gối mềm
trái tim xa nhà
lăn lóc nhớ
nhớ một người bảo mình
Lọ Lem chải tóc
trước cả các loài hoa
nỗi nhớ ngồi dậy lúc 0 giờ
vấn tóc chờ trời sáng.
TRẦN THỊ HUYỀN TRANG