Thương lắm mùa trăng
Trăng lên từ phía biển xa
từng đoàn thuyền nối nhau về bến
cảng Tam Quan như vào mùa hội
vỡ òa với những niềm vui
Thương làm sao
nhớ làm sao
qua bao ngày ra khơi bám biển
lênh đênh trên ngọn sóng xa
biển khơi và đảo là nhà
ai đứng đợi
ai đứng chờ
một dáng thuyền quen
Bao giọt mồ hôi trên lưng trần
bao giọt nước mắt nhớ nhau
cho biển kia qua ngàn năm tuổi
vẫn mặn mòi, và mãi còn xanh.
VĨNH TUY