Lời ru bông lúa
Tặng Toàn
Mỗi hạt lúa là một hạt mầm văn hiến trên cánh đồng nhân nghĩa quê nhà
Mảnh thép lạc vào hồn tôi
Không chỉ gợi cơn đau tình cờ trận mạc.
Từng giọt lịch sử buồn lưng tròng mắt mẹ
Như từng hạt mầm văn hiến
Gửi gắm cánh đồng nuôi nấng niềm tin.
Có thể là ngẫu nhiên
Từ một hành vi sinh tồn ngu ngơ tràn cơn bi phẫn...
Tôi ngửa mặt tìm những chiều mây trắng trời xanh.
Và lắng nghe lời mật truyền từ đất...
Từng nhịp nôi buồn và lời ru bông lúa quê nhà khát mưa nắng ngàn xưa.
Như tình cờ cơn mưa xối xả qua chiều
Hủy diệt mọi đóm nắng cuối ngày
Rủ đời lang thang trò đa đoan sự thế
Vừa lảm nhảm nguyện cầu trường thọ ăn chơi
Vừa chụp giựt thông tin đỏ đen ngoại tệ
Vừa nha phiến chiêu hồn nỗi buồn thất bại một gameshow...
Cũng chỉ là cơn mê mồ côi lầm lỡ
Rong chơi trong nỗi đau chiêm nghiệm tình cờ.
Phút dừng... trong tâm thức tro than
Thấp thoáng tiếng chuông lạc chiều
Trổ đòng lời ru bông lúa quê nhà...
LÊ ÂN