Những luận điệu cũ rích và đòi hỏi phi lý
Theo dõi tin tức liên quan tới vấn đề nhân quyền ở Việt Nam được phổ biến trên internet trong những ngày vừa qua, cho thấy các sự kiện như Quốc hội Việt Nam thông qua Hiến pháp, Việt Nam trở thành thành viên Hội đồng nhân quyền LHQ, và kỷ niệm 65 năm Ngày Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền,... đã bị một số các tổ chức, cá nhân lợi dụng vu cáo, xuyên tạc nhằm chống phá Việt Nam.
Từ cuối tháng 11-2013 đến đầu tháng 12-2013, trên internet xuất hiện nhiều tin tức liên quan tới Việt Nam qua các "tuyên bố", "kiến nghị", "thư ngỏ"... với nội dung không có gì mới, chủ yếu lặp lại luận điệu xuyên tạc, vu cáo và đưa ra đòi hỏi phi lý về nhân quyền. Một nhóm người trong nước (theo đánh giá của một blogger nổi tiếng: "Có cố gắng xoay mọi chiều ống kính thì cũng vẫn từng ấy gương mặt"!) cố làm rùm beng cái gọi là "mạng lưới blogger Việt Nam", "ngày hội nhân quyền"! Rồi trong khi cái gọi là "kiến nghị thành lập hội đồng nhân quyền" chưa ráo mực đã thấy mấy người vốn nhẵn mặt trên internet lập cái gọi là "phụ nữ nhân quyền"; và lập tức Ngô Nhân Dụng - một cây bút chống cộng, từ nước Mỹ vội viết bài ca ngợi! Sau khi tin tức các hoạt động này được quảng bá, một blogger nhận xét: "Nhìn mấy bức hình chụp buổi ra mắt tẻ nhạt đến tang thương, khiến chính cộng đồng chống cộng của họ thất vọng tràn trề: "Nhìn mấy bức hình kia thì chứng tỏ sự tẻ nhạt lên đến tột cùng của ngày gọi là ra mắt mạng lưới blogger. Tẻ nhạt đến nỗi phải mượn một ông tây vào ngồi cùng để chụp hình cho vui, tẻ nhạt đến nỗi mỗi người ôm một cái điện thoại ngồi bấm bấm, tẻ nhạt đến nỗi mua một lẵng hoa đến để ngắm,... Điều này cho thấy điều gì? Đó là sớm muộn cũng phải giải tán cái mạng lưới mới ngày đầu ra mắt mà đã "rách" này thôi"! Về "kiến nghị thành lập hội đồng nhân quyền", một blogger khác trao đổi rành mạch: "Thành thực chia sẻ rằng kiến nghị rất lỗi thời rồi. Lý do? 1. Thứ nhất, Chính phủ đã thành lập cơ quan chuyên về công tác Nhân quyền từ lâu lắm rồi. Tên gọi là Ban Chỉ đạo về Nhân quyền tại Quyết định 63/2004/QĐ-TTg ngày 16-4-2004 của Thủ tướng Chính phủ; 2. Thứ hai, chức năng và nhiệm vụ đề nghị cho "Hội đồng thúc đẩy Nhân quyền" mới chỉ là một phần trong chức năng, nhiệm vụ của Ban Chỉ đạo về Nhân quyền các cấp đã và đang thực thi; 3.Từ năm 2007, Bộ Ngoại giao Việt Nam đã đặt yêu cầu với Viện Nhân quyền Đức trình Quốc hội về lập mô hình cơ quan nhân quyền quốc gia với nghiên cứu tổng thể các mô hình cơ quan nhân quyền các nước trên thế giới, đã trình Quốc hội xem xét xây dựng mô hình cơ quan nhân quyền quốc gia cho Việt Nam. Việc nghiên cứu này là cơ sở cho việc xây dựng văn bản Luật Nhân quyền, từ đó mới xây dựng một mô hình hoàn thiện cho cơ quan nhân quyền. Hiện Ban Chỉ đạo về Nhân quyền đang xúc tiến việc này..."! Trên thực tế, không chỉ người Việt Nam ở trong nước mới nhận rõ bản chất các hoạt động kể trên, mà càng gần đây, xem xét tình hình cụ thể, nhiều người Việt ở nước ngoài cũng thấy rõ vấn đề. Như về cái gọi là "xã hội dân sự" chẳng hạn, từ nước Đức, trong entry Xã hội dân sự?, blogger với nick karelphung đã viết: "Qua việc sửa đổi Hiến pháp vừa rồi, có nhiều đối tượng mang danh là trí thức mà lên mạng phát ngôn bừa bãi...
Quốc hội, chính quyền, người dân khác làm theo ý mình thì hoan hỉ, làm trái ý hoặc làm sai là quay sang chụp đủ thứ mũ lên đầu họ. Hết hô hào đa đảng, đa nguyên bây giờ lại quay sang đòi "xã hội dân sự" (XHDS) và tôi không hiểu XHDS họ đang hô hào có phải là cho tôi, cho bạn, cho Tổ quốc Việt Nam hay chỉ để thỏa mãn cái tôi của họ"! Về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và tự do báo chí, trả lời phỏng vấn của PhoBolsaTV(đã có trên youtube với nhan đề: Một số ý kiến của ông Đinh Viết Tứ về tình hình Việt Nam hiện nay), nhà báo Đinh Viết Tứ - một người Mỹ gốc Việt, nói: "Tôi thấy nhất định phải có một đảng chịu trách nhiệm trong công cuộc xây dựng, phát triển đất nước, hiện không có lực lượng nào có thể đứng ra làm việc đó, ngoài Đảng Cộng sản. Ở trong nước, nếu anh muốn ủng hộ một lực lượng theo đúng suy luận của người hiểu biết và đầy đủ thông tin thì không tìm thấy một lực lượng nào.
Toàn là các nhóm có ý đồ hạn hẹp, không nhóm nào có ý đồ tốt... Theo dõi tình hình trong nước từ năm 1975 đến nay, có thể thấy rõ ràng là tự do càng ngày càng mở rộng, dân chủ càng ngày càng mở rộng. Từ điều kiện của Việt Nam, đó là tự do báo chí, còn nếu từ đòi hỏi của một người từ bên ngoài nhìn vào sẽ không thấy được tự do báo chí. Người viết có trách nhiệm sẽ hiểu đó là tự do, còn người thiếu trách nhiệm sẽ coi đó là chưa có tự do. Qua việc những người "bất đồng chính kiến" nói năng lung tung, tôi thấy điều họ (Nhà nước -HQ) làm như thế là đúng, đất nước hiện nay đang rất cần một sự đồng thuận, rất cần một lực lượng bảo vệ an ninh, quốc phòng, rất cần "đầu tàu" để kéo toàn dân đi theo, "đầu" tàu đó, lực lượng đó không có ở đâu, ngoài những người cộng sản".
Thế nhưng trước sự thật này, một số tổ chức, cơ quan truyền thông, cá nhân, thậm chí là một số nhà ngoại giao, vẫn không có cái nhìn thiện chí, khách quan với vấn đề nhân quyền ở Việt Nam. Gần đây các website tiếng Việt của BBC, VOA, RFA, RFI,... hầu như ngày nào cũng đăng tin, bài nhân danh "quốc tế", "dư luận", "người trẻ", "nhân sĩ, trí thức" cố gắng tìm mọi cách làm ảnh hưởng tới uy tín của Đảng và Nhà nước Việt Nam.
Các đài này chỉ loanh quanh với tuyên bố của RSF, HRW, AI, International PEN - mấy tổ chức mà qua việc làm của họ có thể đặt ra câu hỏi: Phải chăng một trong các "nguồn sống" của các tổ chức này là xuyên tạc và vu cáo Việt Nam? Nếu "người trẻ" được mấy cơ quan truyền thông trên huy động "thảo luận" đều không rõ danh tính, thì mỗi khi tại Việt Nam có sự kiện gì và các cơ quan này tổ chức phỏng vấn thì y như rằng vẫn chỉ mấy gương mặt.
Nếu là người nước ngoài thì đó là các vị Loretta Sanchez, Zoe Lofgren, Chris Smith, Phil Robertson (HRW), Benjamin Ismail (RSF); nếu là người Việt lại thấy các nhân vật chống cộng như Võ Văn Ái, Nguyễn Đình Thắng, Đoàn Viết Hoạt. Đến mức, sau khi nghe "thảo luận của người trẻ" do Trà My thực hiện trên VOA ngày 6-12, bạn đọc đã comment như sau: "Cứ nhắm mắt phát biểu bừa bãi! Đành rằng nhà nước Cộng sản Việt Nam còn những chuyện chưa làm được, hoặc làm chưa đến nơi, đến chốn. Nhưng về nhân quyền, họ đã làm được khối việc mà không phải quốc gia nào cũng làm nổi. Họ đã phấn đấu cho sự bình đẳng của đại gia đình các dân tộc Việt Nam. Người dân tộc thiểu số đâu có bị kỳ thị, bị phân biệt đối xử! Thậm chí được hưởng các quyền lợi hơn hẳn như: giáo dục, y tế, vay vốn... Phụ nữ Việt Nam ngày càng có tiếng nói độc lập, bình đẳng với nam giới. Trẻ em Việt Nam cũng được chăm sóc, bảo vệ trong những điều kiện tốt nhất có thể của nhà nước. Việc xóa đói giảm nghèo có hiệu quả rõ rệt. Sự chênh lệch về các mặt giữa thành thị với nông thôn, miền núi thu hẹp đáng kể... Đó là các thành tựu do quan tâm đến nhân quyền mà có, không phải do cha vơ chú váo nào đem lại!".
Từ thực tế trên, một số vị đại diện ngoại giao tại Hà Nội cần tiếp cận vấn đề nhân quyền ở Việt Nam một cách toàn diện, khách quan, từ đó xem xét lại một số ý kiến đưa ra gần đây. Vì trong tuyên bố, thông cáo báo chí nhân Ngày nhân quyền quốc tế, dù đã thừa nhận "Rõ ràng Việt Nam đã đạt được kết quả to lớn trong việc thực thi các quyền xã hội và kinh tế,... hầu như không có một nước nào thành công như Việt Nam trong công tác xóa đói giảm nghèo hoặc xây dựng trường học và bệnh viện", mà các vị lại đưa ra một số ý kiến sai lạc.
Trong số các ý kiến đó, đáng tiếc là việc đồng nhất hành vi vi phạm luật pháp Việt Nam với tự do tôn giáo và tự do báo chí. Vì, tự do báo chí, tự do tôn giáo hoàn toàn không liên quan tới hành vi lợi dụng báo chí, lợi dụng tôn giáo để tuyên truyền chống phá nhà nước. Hơn nữa, hẳn các vị đều biết mỗi quốc gia đều có hệ thống luật pháp nhằm giữ gìn kỷ cương, bảo đảm ổn định xã hội để phát triển. Vì thế, nếu Bộ luật Hình sự CHLB Đức có Điều 86 về "tuyên truyền bất hợp pháp" quy định ai vi phạm sẽ bị phạt tù tới ba năm hoặc phạt tiền; thì nước Anh có D-Notices - luật yêu cầu truyền thông không được phép công khai tin tức để ảnh hưởng tới an ninh quốc gia. Năm 2002 tại Hoa Kỳ, Tổng thống George W.Bush ký luật ASPA (H.R.4775) "bảo vệ quân đội Mỹ, nhân viên, quan chức được bầu và bổ nhiệm khác của Chính phủ Hoa Kỳ chống lại truy tố hình sự bởi một tòa án hình sự quốc tế mà Hoa Kỳ không là thành viên"... Vì thế, sẽ là thiếu tỉnh táo nếu không xem xét một cách khách quan để từ đó can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam - một dân tộc có quyền tự quyết, được tự do quyết định chế độ chính trị và tự do theo đuổi đường hướng phát triển kinh tế, xã hội, văn hóa, như Công ước quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trịcủa LHQ đã khẳng định.
Như khoản 1 Điều 14 Hiến pháp nước ta đã khẳng định: "Ở nước CHXHCN Việt Nam, các quyền con người, quyền công dân về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội được công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm theo Hiến pháp và pháp luật", Đảng và Nhà nước Việt Nam luôn coi việc bảo đảm, tạo điều kiện giúp mọi người dân phát triển hài hòa, được hưởng thành tựu về nhân quyền, đạt tới trình độ phát triển chung của loài người là mục đích cao nhất phải hướng tới. Và chúng ta ý thức rằng, chỉ có thể đạt tới mục đích bằng những hành động thiết thực, cụ thể, hiệu quả. Không phải viện dẫn đâu xa, thành tựu về nhân quyền trong các năm qua đã cho thấy điều này.
. Theo HỒNG QUANG (Nhân Dân)