Võng trăng
Mỗi giọt rượu Bàu Đá là một giọt tình huyền sử sủi tăm trong tâm thức Đồ Bàn rơi rớt những đóm nắng phai buồn duyên nợ tình cờ trên phiến đá Tháp Tiên giấu tuổi trầu cau thường long lanh những giọt mưa nghi lễ gợi nhớ thuở khói sương khung trời Huyền Trân vu quy ngọn lửa khóc trăng bơ vơ giấc xuân thì gửi mây hoang về xứ.
Mỗi hạt lúa là một hạt mầm văn hiến thao thức ngàn xưa trong mỗi đường cày gân guốc cánh đồng nhân nghĩa quê nhà lầm lũi tiếng mõ trâu theo mưa ông sấm thượng nguồn xuôi miền hạ đạo âm thầm những chiếc nón ngựa mặc khải nỗi niềm nông phu phong phanh áo vải lam chiều thấp thoáng thiền ý bông lau trong dáng thức hùng kê nơi hợp lưu tứ chiếng bến Trường Trầu.
Mỗi giọt mồ hôi là một hạt thiền lận đận lăn qua thời nhân gian bỏ quên những đứa trẻ làng bòn mót ngày mai giấu trong giấc mơ còi theo sợi khói di cư cánh diều thất lạc tiếng thở dài góa bụa từng đêm lặng lẽ giữa trời mù sương chờ đón những cánh chuồn bay đôi trong sóng nắng trổ đòng chằm vá bóng hoàng hôn lấm lem mưa gió ruộng Chùa.
LÊ ÂN