Trăn trở khi VĐV… “du học”
Cơ sở vật chất thiếu thốn, không có đối tượng cọ xát, nâng cao trình độ chuyên môn, việc gửi VĐV đến những trung tâm thể thao lớn để tập luyện là giải pháp đáng để cân nhắc. Trong những năm qua, bằng nhiều cách khác nhau, một số VĐV Bình Định được tập luyện, thi đấu ở những môi trường tốt hơn đã đạt được những thành tích ấn tượng hơn.
Trong đó phải kể đến VĐV điền kinh Phạm Thị Hồng Lệ, khi đoạt 1 HCB, 1 HCĐ tại SEA Games 30 cùng hàng loạt giải nhất ở marathon trong nước và quốc tế; Nguyễn Thị Hằng Nga với HCV kickboxing SEA Games 30; Hồ Tấn Tài, Cao Văn Triền được gọi tập trung đội tuyển bóng đá Việt Nam sau khi đã tập luyện, thi đấu tại CLB Becamex Bình Dương, Sài Gòn FC…
Hiệu quả thấy rõ, nhưng để thực hiện phương án này không phải dễ, nhất là về vấn đề cơ chế và… kinh phí. Đối với một số tỉnh, thành “có điều kiện”, việc cho VĐV đi tập huấn dài hạn ở nước ngoài là việc đã được thực hiện từ nhiều năm qua. Nhưng với Bình Định, đây vẫn là điều khá mới mẻ, việc áp dụng gặp nhiều khó khăn, nhất là vì kinh phí eo hẹp.
Một hướng đi đang được một số đơn vị áp dụng hiện nay là gửi VĐV vào tập cùng đội tuyển quốc gia. Chi phí khi tập luyện cùng đội tuyển quốc gia thấp hơn rất nhiều so với đi tập huấn nước ngoài. Nhưng ở đó các VĐV cũng được tiếp cận với những phương pháp huấn luyện khoa học, HLV giỏi chuyên môn và trang thiết bị hiện đại. Tất nhiên, để một VĐV đủ điều kiện, khả năng chuyên môn tập cùng đội tuyển quốc gia không phải dễ tìm. Đó phải là VĐV có tố chất, tiềm năng, từng đạt được những thành tích nhất định và có thể trở thành VĐV dự bị, sẵn sàng được trao cơ hội nếu thể hiện sự tiến bộ.
Cho đến nay, chúng ta vẫn chưa xây dựng được cơ chế riêng dành cho những VĐV tiềm năng, có tố chất đặc biệt để đạt được thành tích đột phá trong thể thao. Đó là thiệt thòi rất lớn cho bản thân các VĐV, đồng thời, khiến thể thao Bình Định nói riêng và Việt Nam nói chung chậm bắt kịp thể thao thế giới, khi những tài năng chưa nhận được sự đầu tư tương xứng.
LÊ cường