VIỄN TRÌNH
Giọt chiều đông
Chiều từng giọt tuột ra ngoài tay lạnh
Hai bàn buồn úp lại để hai nơi
Mặt trời run lập cập rời cô quạnh
Cũng như em tình nguyện lánh tôi rồi!
Chiều từng giọt phân vùng xa mấy cõi
Chỗ em đi bỗng thế chỗ tôi ngồi
Chiều từng giọt căng phồng hai mắt dõi…
Người lạ người, em cũng rất lạ tôi!
Chiều từng giọt không sầu, không có tuổi
Không cô đơn mà cũng rất là người
Đông cứ hẹn trên tay rồi tuột khỏi
Hai bàn buồn úp lại để chơi vơi.
V.T