Nỗi lo của mẹ chồng
Mười ngày nữa tôi sẽ chính thức đón cô con dâu đầu tiên và cũng là duy nhất của mình. Đừng tưởng chỉ có mỗi con dâu hồi hộp, sợ hãi khi về nhà chồng. Mẹ chồng, mà điển hình là tôi đây, cũng bối rối, lo lắng lắm khi được lên chức!
Mấy bà bạn tôi ai cũng bảo sắp có con dâu hầu hạ rồi, sướng nhé. Sướng đâu chưa thấy, chỉ thấy ăn không ngon, ngủ không yên khi nghĩ đến tương lai cuộc sống chung với con dâu. Tôi tin rằng, không ai nghĩ mình sẽ ghét con dâu, cũng không ai nghĩ mình sẽ ghét mẹ chồng. Nhưng có lẽ là phụ nữ, sống với nhau một nhà, cùng chung gian bếp, chung chức nội tướng trong nhà, cùng chăm sóc một người đàn ông mình yêu…, nên quả thật khó mà quý được nhau.
Lại nữa, khi thấy con trai xuýt xoa, âu yếm, chiều chuộng vợ thì không biết mình có nên ghen ghét và ganh tị với con dâu không nhỉ? Vợ nó thì nó yêu là đúng, nhưng trong mắt con trai mà chỉ có vợ, không coi mẹ ra thể thống gì thì cũng ấm ức lắm. Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều, nếu mẹ chồng- nàng dâu có bất hòa thì người khổ nhất vẫn là con trai mình thôi.
Bà bạn lâu năm của tôi cũng mới lên chức mẹ chồng không lâu, đang kêu la oai oái, kêu “ác liệt” hơn cả ngày xưa bà ấy đi làm dâu. Rằng lúc bà tỏ ra chăm sóc cho chúng thì bị các con mắng là can thiệp sâu vào đời sống riêng của chúng, mà mặc kệ cho chúng muốn làm gì thì làm thì con dâu lại quay sang trách bà vô tâm, không yêu thương con cháu.
Vì vậy, ngoài mặt tôi vẫn đang tỏ ra kiểu: “Ta sẽ là một bà mẹ chồng oai phong và nghiêm khắc!”, nhưng thực ra trong lòng tôi chỉ có một mong muốn tột bậc là được chung sống hòa bình với con dâu!
Khi để đầu óc thanh thản, tôi đã đúc rút ra được một nguyên tắc then chốt để ứng xử với con dâu. Đúng ra là tôi mượn nguyên tắc của Bộ Ngoại giao Việt Nam trong ứng xử với quốc tế: Tôn trọng lẫn nhau, đối thoại chứ không đối đầu. Nghĩ ra được điều này, tôi sướng âm ỉ suốt mấy ngày!
Giờ thì tôi đã vững tâm và tự tin hơn trước hoàn cảnh mới, khi nhà sắp có thêm thành viên.
DIỄM NHI