Biển Tam Quan & Mẹ
Sau buổi làm đồng vất vả
Mái nhà tranh nhỏ bé mẹ về
Miếng cơm trưa nuốt vội
Mẹ lại đi - kẻo lỡ buổi đồng chiều!
Bàn chân trần sạm nứt lún vào cát
Gió nắng hè nung chảy những dấu chân
Mẹ lặn lội tìm
Trên bãi biển quê
Từ ghềnh này đến ghềnh bên kia
Những con sóng ban những gì cho mẹ?
Nào ve chai, củi khô, nhôm, nhựa…
Toàn những phế thải của thời nay!
Mẹ trở về quang gánh oằn vai
Bàn chân lún sâu hơn vào cát
Dưới vành nón đôi mắt ngời câu hát
Bớt nhọc nhằn con mẹ học trường xa!
Trưa này như mọi buổi trưa qua
Bóng mẹ thành bài ca quen thuộc
Như biển lặng thầm nuôi con đậu đạt
Từ ruộng vườn, heo quéo… những buổi trưa
Con mẹ trưởng thành trải mấy nắng mưa
Đất nước bước qua thời kỳ gian khó
Nó tảo tần lập nghiệp trong thành phố
Đã vững vàng cuộc sống những ngày qua…
Con mẹ về với mẹ chung tay
Xây lại căn nhà nhìn ra phía biển
Mái ngói đỏ tươi chào xuân nắng mới
Cổng rộng ngõ dài đón gió lộng ngàn khơi…
Biển Tam Quan chiều nay gió nồm lên mát rượi
Mẹ vẫn tìm những phế thải thời nay
Cũng lặn lội như một thời quá khứ
Để góp phần làm sạch đẹp biển quê hương!
TRẦN QUANG MINH