Cõi lặng
Lặng im là tịnh khẩu
Tôi cát bụi bên đường
Nắng mưa khó hòa một
Trong hơi thở yêu thương!
Tịnh tâm và tịnh khẩu
Trên con đường nhân sinh
Tôi lắng nghe cuộc sống
Trong cõi lặng một mình!
Đã hiền khô như đất
Qua ghềnh thác ở đời
Trong thẳm sâu được mất
Tôi nói gì với tôi!
PHẠM ÁNH