Đêm tháp cổ
Em đo bóng thời gian nghìn năm tuổi
Những vũ điệu Chăm phảng phất dấu rêu phong
Tháp yên vị từ sâu trong lòng đất
Có tiếc nuối nào giữ lại được vàng son?
Thời gian vẫn trôi trong giấc mộng trinh nguyên
Cuộc sống vẫn vô thường trong vỏ kén
Ở đâu đó thì thầm lời ước nguyện
Tiếng trống Pa-ra-nưng rung nhịp lắc miên trường
Em trộm khắc vào đêm mảnh ghép nào vương
Nghìn năm tuổi văng vẳng lời đá vọng
Nghìn năm tuổi dâng khát khao cháy bỏng
Lửa bùng lên từ phía mặt trời lên
Đêm tháp cổ sâu hơn nghìn năm tuổi...
TRẦN THU HÀ