Ngày không đơn độc
Chào tôi bằng lời ban mai trong vắt
tiếng hót trong vòm lá khép hờ
bầy sẻ tinh nghịch vờ giấu mặt
mùa thu xòe nở những li ti hoa vàng
đâu đó mùi hương ổi chín
tôi đếm những thanh sạch đang ùa vào lồng ngực
đám mây trời đang chầm chậm mỉm cười
Đôi khi niềm hạnh phúc thật giản đơn
khi lặng ngắm từ xa dáng mẹ ngồi cùng cha tỉ tê câu chuyện buổi sáng
trong gian bếp chật chội thơm lừng vị cà phê
tôi vờ làm chú mèo lười ngái ngủ
trộm nghe những câu chuyện không đầu không cuối
Trong khu vườn của riêng mình
gạt bỏ những giấc mơ trời trăng
hỡi bầy cổ tích một thời lung linh huyễn ảo
tôi biết mình đang chạm tay vào một điều có thật.
Ngân dài những hồi chuông...
Tranh của họa sĩ NGUYỄN QUANG QUÝ
TỊNH BÌNH