Luyến thương sách cũ…
Tạp bút của HỒ THU
Thỉnh thoảng, những chiều sau giờ làm việc ở cơ quan, tôi ghé vào một chỗ quen, một tiệm sách cũ. Chỉ vỏn vẹn chừng mươi mét vuông thôi nhưng cũng có đủ loại sách phong phú cho mọi lứa tuổi. Vừa hỏi thăm có thêm hàng mới không, có gì thú vị không, tôi vừa tự tay lật xem qua những quyển mình thích. Đôi khi không phải vì muốn tìm sách mà đến đây, tôi đến vì thích trò chuyện với chị chủ hàng, với một số người quen - quen nhau cũng vì muốn lục tìm trong sách cũ.
Chị chủ hàng bảo, đa phần người đến đây là người lớn tuổi, họ tìm lại quá khứ, tìm những cuốn sách một thời đã qua. Rồi chị cho biết thêm, vẫn có những phụ huynh, học sinh đi tìm mua sách cho con học, mua truyện cho con đọc. Dù là cũ nhưng vẫn cứ theo kiểu “cũ người, mới ta” nên hằng ngày vẫn luôn có người đến tìm mua sách cũ.
Tranh của họa sĩ TRƯƠNG ĐÌNH DUNG
Chứng kiến những người đi mua sách cũ tại tiệm này nhiều lần, được nghe những câu chuyện nhuốm màu sách cũ lắm niềm vui và cũng không ít cảm xúc, tôi rất hay nhớ thầm tiếc về một thời sách báo lên ngôi. Sách báo được cho mượn, chuyền tay nhau đọc, ghi chép lại những điều mình thích, chưa kể đọc hoài đọc lại rồi nhớ làu làu. Đó là thời chưa có “mạng”, văn chương sách báo đều được in ra và tôi đã say mê đọc sách từ những ngày còn nhỏ. Sáchở thư viện trường, ở các quầy sách báo… cho tôi nhiều kỷ niệm và niềm vui, tôi luôn háo hức khi đọc được những cuốn sách hay. Những cuốn sách mà tôi có được là gia tài của riêng tôi, nó thật sự là những dòng “lưu bút ngày xanh”.
Tôi nhớ thời sinh viên ở Huế, ngoài thư viện trường đại học, thư viện tỉnh, còn có các quầy sách báo dọc con đường Lê Lợi bên bờ nam sông Hương thơ mộng. Rồi cũng viết lách cộng tác với những tờ báo yêu thích như Hoa Học Trò, Áo Trắng, Mực Tím, Sinh viên… Tìm thấy bài viết của mình được đăng là sung sướng vô cùng, rồi khi nhận nhuận bút sẽ “vén tiền” để mua những quyển sách cũ hay mới thật yêu thích về đọc và làm “kho” sách riêng cỏn con cho mình. Cứ thế, những niềm vui với sách, đi tìm sách, lựa sách, đứng tần ngần ở quầy sách báo cũ… là biết bao thương nhớ một thời…
Bây giờ, nói về sách là nói về những quầy sách hiện đại, bóng loáng. Những siêu thị sách online sẵn sàng đón khách đặt mua. Những thư viện trường học, công cộng có đều khắp với đầy đủ tiện nghi để phục vụ người đọc. Người ta có thể dễ dàng tìm được cuốn sách mình cần, ví dầu hết bản in mà thích đọc quá vẫn có thể tìm đến bản số để đọc. Nhưng tôi, tôi vẫn thích đi đến tiệm sách cũ, để đôi khi ồ lên sung sướng khi bắt gặp một cuốn sách mình từng rất thích mà không mua được; hoặc những tên sách chỉ mới nhìn thấy cái bìa thôi là những ngày tháng cũ đã ùn ùn kéo nhau về đến ngạt thở.
Tôi thích cái cảm giác mình bỗng choáng ngợp bởi núi sách chồng chất ở hàng sách cũ mỗi lần ngước mắt lướt tên sách ghi trên gáy. Và kèm theo đó bao giờ cũng là mùi hăng hăng ngai ngái của các thứ giấy cũ. Những quyển sách cũ luôn đem lại cho tôi và nhiều người khác niềm luyến thương về một thời đã qua, một thời không dễ gì phôi pha ký ức…
Khi trò chuyện với con cháu trong nhà, với các bạn trẻ, tôi hay gợi ý, hãy đến với sách, đi cùng sách, ai cũng sẽ nhận ra biết bao điều thú vị ở sách. Với riêng tôi, tôi vẫn luôn thích thú khi đến những tiệm sách cũ, hay cập nhật các trang mạng xã hội như Facebook, Zalo, đặt hàng online để tìm kiếm và mua những cuốn sách cũ yêu thích.
Chiều nay, tôi lại ghé tiệm sách cũ…