Tìm niềm vui sống bằng âm nhạc
Thành lập từ tháng 7.2012, nhóm nhạc AHF - Chi hội Nguyễn Nga quy tụ một số bạn trẻ khuyết tật trong tỉnh có chung niềm đam mê âm nhạc. Từ những khóa học miễn phí dài hạn tại đây, âm nhạc với họ không chỉ là “liệu pháp tinh thần” làm dịu vơi nỗi buồn khiếm khuyết mà còn là phương tiện để hòa nhập, kiếm sống…
Nhóm nhạc đặc biệt này mang tên nhà tài trợ là Công ty thương mại AHF (Australia). Phụ trách giảng dạy cho nhóm nhạc là 4 giáo viên âm nhạc, nhạc sĩ, nhạc công trong tỉnh: Lý Anh Võ (nhạc sĩ, giảng viên âm nhạc trường Cao đẳng Bình Định), Dương Thị Thanh Nguyên (giáo viên âm nhạc trường THCS Quang Trung - Quy Nhơn), Đinh Văn Nhân và Bùi Vĩnh Phi (nhạc công Đoàn Ca kịch bài chòi Bình Định).
Trong “ngôi nhà” âm nhạc
Lúc mới ra đời, nhóm nhạc AHF chỉ có 3 thành viên, đến nay là 15 người (gồm 13 người khiếm thị và 2 người khuyết tật vận động), đến từ nhiều địa phương trong tỉnh: Quy Nhơn, Tây Sơn, Vân Canh, Hoài Ân... Với không ít người khuyết tật thì nhóm nhạc AHF của Chi hội này thật sự là “ngôi nhà tinh thần” cho những tâm hồn yêu âm nhạc tìm đến.
Ông Diệp Nhẫn, cha của thành viên Diệp Văn Thạch (22 tuổi, quê ở Ân Hảo, Hoài Ân) tâm sự: “Thạch mê nhạc từ bé, trong đầu nó lúc nào cũng có ước muốn tìm được một cơ sở dạy nhạc cho người khiếm thị để học. Năm Thạch 15 tuổi, tui từng dẫn con vào Sài Gòn để đăng ký theo học nhạc ở một cơ sở dạy nhạc cho người khuyết tật tại huyện Củ Chi. Tìm được nơi dạy rồi nhưng vì Thạch khó có thể tự lập ở môi trường sống xa lạ, tui thì hoàn cảnh gia đình đâu thể ở lại lâu để chăm sóc con, đến tận nơi cho thỏa lòng vậy thôi, rồi hai cha con đành về. Tui thấy con vẫn thường xuyên gọi điện thoại hỏi thăm tổng đài, nó hy vọng sẽ có ngày trong tỉnh có một điểm dạy nhạc như thế. Rồi tổng đài chỉ cho nó nhóm nhạc AHF này, khỏi nói nó vui sướng cỡ nào…”.
Hành trình đến với AHF của thành viên Dương Văn Hiếu (14 tuổi, ở xã Ân Nghĩa, Hoài Ân) cũng xúc động không kém. Bà Lê Thị Thông, mẹ của Hiếu, cho biết: “Sở thích của Hiếu là ngồi một góc chơi với… các loại chai nhựa, chén, đũa, muỗng…, nó dàn chúng ra và gõ gõ tạo thành những âm thanh vui tai. Thương con thiệt thòi, lúc nào tui hỏi con muốn gì nhất, Hiếu đều trả lời chỉ muốn được học đờn. Rồi tình cờ Hiếu nghe thông tin về nhóm nhạc này… Lúc ở nhà nền đất, đồ đạc sắp đặt đã quen, có gia đình hỗ trợ mà có lần Hiếu còn bị vấp té gãy chân, vô đây (cơ sở của Chi hội Nguyễn Nga tại đường Đống Đa, Quy Nhơn) phải lên gác lên lầu, không có cha mẹ bên cạnh, tui khóc không đành lòng để con lại nhưng Hiếu vẫn khăng khăng… Gần 2 năm theo khóa học là quãng thời gian vui vẻ nhất của con tui, giờ nó xem đây là nhà thứ 2 của mình, nài mẹ cho ở học thêm vài năm nữa, “giỏi nhạc” thì mới chịu về!”.
Cũng như những thành viên khác, bằng niềm đam mê cháy bỏng, năng lực cảm thụ đặc biệt và ý chí chinh phục, chiếm lĩnh âm nhạc, đến nay, Hiếu đã có thể chơi thành thạo hai loại đàn nguyệt và organ; còn sở trường của Thạch là đàn bầu. Hay như Cao Thị Ngọc Phượng (ở Quy Nhơn) - cô gái với đôi chân bé nhỏ, teo tóp và Nguyễn Thị Gái (ở Tây Giang, Tây Sơn) - không may bị lòa 1 mắt và liệt cả hai chân, những âm điệu réo rắt của tiếng đàn tranh tuôn ra dưới đôi tay họ chính là phần thưởng ngọt ngào cho chuỗi ngày vất vả và mê say học đàn… Tùy năng khiếu, thế mạnh từng người, nhóm nhạc 15 thành viên này có thể biểu diễn một chương trình âm nhạc khá đa dạng, gồm hát, trình diễn nhạc cụ truyền thống và hiện đại. Trong đó, thế mạnh của nhóm là trình diễn các loại nhạc cụ truyền thống.
Ấp ủ hy vọng
Giữa tháng 10.2014, nhóm nhạc AHF đã biểu diễn một chương trình “báo cáo” kết quả 2 năm học tập của mình. Đó là một chương trình đầy đặn về nội dung và phong phú về hình thức thể hiện, gồm hát (đơn ca, song ca, tốp ca), biểu diễn nhạc cụ truyền thống và hiện đại (độc tấu, song tấu, tam tấu, hòa tấu).
Khán phòng lặng nghe hai chị Phượng và Gái song tấu đàn tranh bài dân ca Nam bộ “Ru con” - dường như tâm sự, khát khao hạnh phúc của hai người phụ nữ khuyết tật gởi gắm qua tiếng đàn càng làm cho tiếng đàn thêm truyền cảm. Những người có mặt xúc động bởi giai điệu đầy sức sống cùng những lời hát thật lạc quan do chính thành viên Võ Minh Hậu sáng tác và cả nhóm đồng ca. “Hát vang lên khúc ca yêu đời, cho dù đời ta lắm bao thác ghềnh/ Bạn và tôi ôm đàn ngân lên, ca ngợi khúc hát trái tim yêu thương…”.
Ngay tại buổi biểu diễn, nhạc sĩ Gia Thiện đánh giá: “Tôi thật sự bất ngờ, ấn tượng, khâm phục với những gì nhóm nhạc AHF đã thể hiện và chỉ một lát cắt - chương trình cụ thể này - đã đủ thuyết phục tôi. Trong số 15 thành viên, chỉ 5 người là học đủ 2 năm khóa học, nhiều người mới 1 năm hoặc vài tháng, đó là khoảng thời gian rất ngắn để những người chưa biết gì về âm nhạc có thể tiếp cận cơ bản. Huống chi đại đa số thành viên lại là người khiếm thị. Thành quả này chỉ có thể được tạo nên từ những niềm đam mê thật sự, những tâm hồn cảm thụ âm nhạc nhạy cảm và những ý chí lớn…”.
Theo chia sẻ của chị Nguyễn Thị Thanh Nga, Chi hội trưởng, trong ý tưởng lập ra một nhóm nhạc của người khuyết tật và cho đến tận giờ, khi AHF đã đi được một chặng đường, chị có tham vọng, rằng bằng âm nhạc, các thành viên sẽ tìm được một nghề phù hợp. “Mọi thành viên của nhóm tìm đến âm nhạc trước sau đều vì sở thích thuần túy, nhờ âm nhạc giúp họ sống vui hơn. Sau đó, nếu có thể, lấy năng khiếu nghệ thuật để làm phương tiện kiếm sống theo tôi cũng là một hướng đi cho một bộ phận người khuyết tật, tất nhiên chương trình của họ phải có chất lượng nghệ thuật nhất định chứ không hẳn nhờ vào tinh thần nhân đạo”, chị Nga nhấn mạnh. Vì theo đuổi mục tiêu này mà ngay cả khi gói tài trợ cho 1 khóa học 2 năm của AHF đã hết, chị Nga vẫn tiếp tục duy trì nhóm nhạc, các giáo viên vẫn tiếp tục dạy cho nhóm chương trình nâng cao hơn và Chi hội vẫn sẵn sàng đón nhận thêm người mới vào nhóm…
“Nghề nhạc” theo như cách gọi nôm na của 15 thành viên AHF có thể mang lại cho họ giá trị tinh thần và một phần vật chất nhỏ cho cuộc sống vốn nhiều khó khăn của họ. Hy vọng ấy rất cần sự chia sẻ từ cộng đồng…
SAO LY