Phục vụ thiếu nhiệt tâm
Sau một tháng vất vả, mỏi mệt vì sửa sang lại nhà, ngày cuối tuần, vợ chồng anh tôi đưa nhau đi sắm thêm một vài vật dụng cần thiết. Háo hức trước khi đi là vậy mà khi về, hai vợ chồng đều mang bộ mặt chẳng mấy vui vẻ.
Chị dâu tôi kể: Anh với chị vào một cửa hàng nội thất có nhiều mẫu mã đa dạng, cập nhật. Hai người ưng ý lắm bèn nhờ nhân viên lấy tranh xuống để được xem kỹ hơn. Được em nhân viên tư vấn nhiệt tình thông báo giá, anh chị quyết định khi nào dư dả rồi mới sắm sửa thêm tranh, vì tính ra giá khá “chát”. Ấy vậy, mà em nhân viên đột ngột thay đổi thái độ. Khác hẳn với sự niềm nở trước đó, cô gái chuyển sang trạng thái thiếu nhiệt tình. Chưa hết, lúc ra khỏi quán, chị còn nghe cô xì xầm với nhân viên khác (nhưng đủ để chị nghe thấy): “Không mua mà hỏi nhiều, đòi xem hàng nhiều, làm tao mất thời gian tư vấn”. Chị dâu tôi bực mình, quyết từ đây có cho vàng cũng chẳng thèm ghé cửa hàng này nữa. Chưa hết, chị sẽ đưa cửa hàng vào danh sách những nơi mua sắm không nên ghé của chị và bạn bè, đồng nghiệp.
Thời buổi kinh tế hội nhập, các cửa hàng đều tìm cách tiếp cận, lôi kéo khách hàng bằng chất lượng sản phẩm, dịch vụ kèm theo và cả thái độ phục vụ của nhân viên. Chị tôi cũng đã từng đi nhiều cửa hàng chỉ để xem mẫu, so sánh giá, chất lượng trước khi đưa ra quyết định chọn mua. Hầu hết những lần ấy, nhân viên, chủ cửa hàng đều nở nụ cười, tư vấn mọi điều thắc mắc, thậm chí động viên khách thoải mái tham khảo, thuận mua vừa bán. Sự tâm lý, nhiệt tình của chủ và nhân viên đã góp phần tạo thiện cảm lâu dài đối với khách hàng, khiến chị tôi dù không mua được sản phẩm vẫn nhắc mình quay lại lần sau hoặc giới thiệu cho bạn bè về cửa hàng “dễ thương” đó. Còn kiểu kinh doanh thiếu nhiệt tâm với khách như vừa gặp làm chị tôi một đi không trở lại.
HÀ THANH