THƠ
TRẦN BÉ THẢO
Không lời
Này ơi, là chiếc lá
Có biết buồn hay không
Sao im lìm chẳng nói
Nhỏ bé giữa mênh mông?
Này ơi, là sợi nắng
Dỗi hờn gì ngoài hiên
Để chiều nay tím nhạt
Hờ hững trên vai hiền?
Này ơi, là cơn gió
Thắc thỏm bước qua thềm
Có thấy bàn chân ấy
Vội vàng xô vào đêm?
Này ơi, con sóng nhỏ
Cứ miên man đêm ngày
Có khi nào mỏi mệt
Có bao giờ đổi thay?
Này ơi, là nốt lặng
Lạc giữa bản nhạc xanh
Như là em lặng lẽ
Lạc vào cuộc đời anh!
VĨNH TUY
Tôi đi tìm tôi
Tôi tìm tôi giữa chợ đông Lơ ngơ như ngọn gió đồng ngủ quên Tôi về đi khắp lối quê Sim, nho ngọt lịm lời thề trẻ con
Tôi về ngồi dưới trăng tròn Đất phèn Ruộng cát Có còn sức xanh? Tôi rời xa chốn đành hanh Quê nghèo Chùa cũng vắng tanh Phận chùa!
Tôi tìm tôi khắp bốn mùa Đá mềm Chân cứng Cũng vừa đủ cung Tôi tìm tôi phía vô cùng Buồn vui Cơm áo Cũng chung kiếp người
Một đời Tôi mãi tìm tôi...
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Sống là cho
Với bạn - cô giáo Trần Thị Nhận
Chắt chiu bổ khuyết vun tròn
Tận tình hôm sớm nuôi con dưỡng
chồng
Cho dù lên lớp hay không
Ngày ba bữa vẫn bếp hồng lửa vui
Thương người khổ xót kẻ xui
Đắng cay san sớt ngọt bùi sẻ chia
Đặng làm nong hỏng cạp nia
Chẳng hề than trách ai kia bao giờ
Cả khi giông bão bất ngờ
Phạc phờ vẫn hát xác xơ vẫn cười
Là lá lá phải xanh tươi
Là hoa hoa phải vẹn mười sắc hương
Che thân bệnh giấu đoạn trường
Trò đau bạn ốm vẫn thường chăm lo
Bạn tôi đâu chỉ “đưa đò”
Tên là Nhận - sống luôn Cho hết lòng!