TRÊN DIỄN ĐÀN QUỐC HỘI
Cần có chính sách phù hợp thúc đẩy xã hội hóa hoạt động thể dục thể thao
Chiều 15.11, Quốc hội thảo luận Dự án Luật Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Thể dục, thể thao. Đại biểu Quốc hội Nguyễn Văn Cảnh (Đoàn Bình Định) đã có ý kiến góp ý tại phiên thảo luận Dự án luật nêu trên.
Về quy định nhà trường có trách nhiệm tổ chức mỗi năm ít nhất một cuộc thi đấu thể thao toàn trường (Khoản 2a Điều 25)
Tôi đồng ý với việc tạo môi trường để học sinh duy trì thói quen tập thể dục, thể thao nâng cao sức khỏe để học tập tốt, lao động tốt. Giảm bớt các hoạt động kém lành mạnh ở lứa tuổi học sinh. Tuy nhiên, để việc tổ chức mỗi năm ít nhất một cuộc thi đấu thể thao toàn trường khả thi và đạt được hiệu quả thì điều kiện để tổ chức cũng phải đảm bảo như: điều kiện cơ sở vật chất, mặt bằng, đội ngũ giáo viên phụ trách hoạt động thể dục, thể thao… của nhà trường. Vì vậy, tôi đề nghị dự thảo luật cần bổ sung theo hướng như sau: "Nhà trường có tránh nhiệm tổ chức mỗi năm ít nhất một cuộc thi đấu thể thao toàn trường khi đảm bảo các điều kiện về cơ sở vật chất, mặt bằng và đội ngũ giáo viên phụ trách hoạt động thể dục, thể thao và các điều kiện cần thiết khác. Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch chủ trì, phối hợp với Bộ Giáo dục và Đào tạo quy định chi tiết điều kiện về cơ sở vật chất, mặt bằng, đội ngũ giáo viên phụ trách hoạt động thể dục, thể thao, kinh phí cho cuộc thi và các điều kiện cần thiết khác phù hợp với từng khu vực".
Về thể thao thành tích cao
Để vận động viên Việt Nam giành nhiều giải cao tại cấp khu vực, châu lục và giải thế giới thì chúng ta cần tập trung chọn các môn phù hợp với thể trạng của người Việt Nam. Thời gian qua chúng ta cũng có giải cao ở giải Quốc tế như môn bắn súng, cầu lông, taekwondo, Wushu, thể dục dụng cụ… cấp châu lục có bơi lội, đấu kiếm, điền kinh, tennis… cấp khu vực có bắn cung, xe đạp…
Các môn vận động viên Châu Á nói chung và Việt Nam nói riêng giành được giải cao phần lớn là ở các môn đòi hỏi sự khéo léo, chính xác hơn là đòi hỏi về yếu tố phải có thể lực vượt trội.
Trong các vận động viên đạt thành tích cao, ngoài các VĐV được huấn luyện thường xuyên ở các trung tâm từ trẻ, có nhiều vận động viên được các doanh nghiệp tài trợ và phát triển tốt, đạt được thành tích cao ở các giải lớn.
Vì vậy tôi đồng ý việc có nhiều chính sách phù hợp để thúc đẩy việc xã hội hóa trong hoạt động thể dục thể thao, đặc biệt là các môn có khả năng sẽ đạt được huy chương ở các giải cao hơn ở tầm Châu Lục và thể giới.
Có 2 môn thi đấu mà tôi thấy Việt Nam có triển vọng giành huy chương cao hơn đó là môn đấu kiếm và bắn cung, 2 môn đòi hỏi nhiều sự khéo léo, chính xác hơn là đòi hỏi phải có thể lực vượt trội.
Tôi xin ví dụ ở môn bắn cung: Hiện nay đứng top đầu thế giới của môn bắn cung là Hàn Quốc chiếm ưu thế cả ở giải đơn Nam và đơn Nữ chứ không phải các nước Châu Mỹ hay Châu Âu. Việt Nam vừa qua, tuy phong trào bắn cung chưa được phát triển nhưng chúng ta cũng đã có vận động viên nam đạt huy chương vàng và vận động viên nữ đạt huy chương bạc tại Seagames. Nếu chúng ta quan tâm xã hội hóa môn đấu kiếm và bắn cung tôi tin rằng chúng ta sẽ có huy chương ở giải Olympic và thế giới trong tương lai. Tuy nhiên, Luật Quản lý, sử dụng vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ chỉ quy định doanh nghiệp của Bộ Quốc phòng, Bộ Công an được nghiên cứu, chế tạo, sản xuất, kinh doanh, xuất khẩu, nhập khẩu, sửa chữa vũ khí. Không quy định cấm, cũng không quy định cho phép các doanh nghiệp khác được phép nhập khẩu vũ khí.
Một trong các yếu tố quan trọng để đạt thành tích cao đó là vận động viên phải có dụng cụ thi đấu đảm bảo tiêu chuẩn. Một cây cung đòi hỏi phải có độ chính xác cao, trọng lượng, độ dài, sức căng của dây cung phải phù hợp với thể trạng của vận động viên. Trên thế giới chỉ có vài nước có thể chế tạo được cung để đạt tiêu chuẩn thi đấu ở giải Quốc tế, do đó việc mua sắm cung trong nước để phù hợp với vận động viên sẽ khó khăn, trong khi pháp luật chưa cho phép doanh nghiệp được nhập khẩu.
Vì vậy, tôi đề nghị trong dự thảo Luật cần bổ sung một nội dung đó là: "Doanh nghiệp hoạt động thể dục thể thao được nhập khẩu vũ khí thô sơ để sử dụng trong tập luyện và thi đấu thể thao. Việc đăng ký sử dụng thực hiện theo quy định của Luật quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ."
Nếu điều khoản bổ sung này được Quốc hội đồng ý, tôi tin rằng môn bắn cung và đấu kiếm và các trung tâm tập luyện võ thuật sẽ phát triển hơn, nhiều thanh niên sẽ giảm bớt thời gian chơi games online mà đến với các môn thể thao đem lại thể lực tốt, hình thành ở trẻ tính kỷ luật, ứng xử văn minh, lễ phép. Phong trào này cũng sẽ là một nguồn quan trọng cung cấp vận động viên thi đấu chuyên nghiệp, đem lại thành tích cao cho nước nhà.
Về các môn thể thao mạo hiểm
Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đang soạn thảo thông tư quy định về hoạt động mạo hiểm, trong đó quy định một số môn thể thao giải trí thuộc du lịch mạo hiểm đó là môn: chèo thuyền Kayak, đi trên dây, leo núi, trượt cát… Tôi đề nghị Bộ trưởng xem xét để quy định cụ thể, phân chia các môn trên thành hai loại để tạo thuận lợi cho đơn vị kinh doanh mà vẫn đảm bảo an toàn cho người chơi. Ví dụ: Chèo thuyền Kayak trong hồ hoặc ven bờ thì không mạo hiểm, chèo thuyền vượt sông hay vượt thác sẽ mạo hiểm, đi trên dây cao 2m phía dưới là bãi cỏ thì không mạo hiểm mà đi trên dây vượt qua vực sâu mới mạo hiểm hay leo núi ở ngoài tự nhiên mới mạo hiểm còn leo núi nhân tạo trong nhà thì không mạo hiểm.
Sỹ Nguyên (Ghi)