Thơ
VĂN TRỌNG HÙNG
Nghĩ về Giác Am Cư Sĩ (1)
Rơi mấy tiếng chuông chùa
Người đã vào cửa Phật
Quên bao điều được mất
Tâm bồ đề còn nhớ đường hoạn lộ đục trong?
Tham tán đại thần trấn ải phương Nam
Vượt suối băng rừng đuổi giặc Xiêm khỏi bến bờ Chân Lạp
Quan Tham tri vắt kiệt sức mình xây đê, đắp đập
Ngăn lũ sông Đà, sông Nhị, Hát môn...
Lính khiêng võng, lính đi đầu “chuộc tội” lập công!
Người cởi áo về vườn với hai bàn tay trắng
Cửa Thiền lằng lặng
Giác Am Cư Sĩ… cũng là Ông!
Đi qua bao biến động của núi sông
Ba triều vua (2) với hàng chục lần thăng trầm quan chức
Không biết đã thấu vị vua nào thật sự yêu dân, nước
Nhưng ông biết rất rõ muôn dân Bắc thành khốn khổ lúc đông sang
Biết từng giống cá của sông Tiền, sông Hậu
Và những chiếc xuồng kiếm sống lang thang!
Tôi không tin
Chiếc áo thầy tu đã biến ông thành người khác
Vô ngã
Vô thường!
Nhưng tôi biết chắc rằng ý niệm kia đã tận xả tận buông
Không sau
Không trước!
Còn chăng tấm lòng non nước
Thao thức khôn nguôi!
Xin cúi đầu kính ông - người hiền của hơn hai trăm năm về trước
Mong đời nay trăm họ gặp… thanh quan!
------------------------
(1) Pháp danh của Danh nhân Lê Đại Cang
(2) Gia Long - Minh Mạng - Thiệu Trị
LÊ TỪ HIỂN
Chùm haiku về một mái trường
40 năm bao bụi phấn giảng đường
Hạt nắng trăng sương
Giăng cửa kính cuối Đông
40 mùa bang nâu Nhà Nguyện
Khu tập thể Thầy Cô
Sách thư viện mở ô cửa xanh trời
40 khóa bao gương mặt khóc cười
Chiếc ghế nhựa
Dựa bụi trúc già thềm cửa căn tin
40 lần khai giảng vào ra
Em đi lối nào
Gõ cánh cửa cuộc đời
40 năm và còn hơn thế nữa
Bao hạt cát lượn vòng sóng vỗ
Còn hạt nào trong con sóng thiên di
40 mùa sứ thả hương giấu tuổi
Màu thời gian tóc sóng
Hóa thinh không.